Ngày 2: CHUYÊN VÀ KHÔNG CHUYÊN
Mọi
khám phá vĩ đại đều được thực hiện bởi những người không chuyên.
Thường
thì, khi bạn tham gia một công việc mới, khi đó bạn tỏ ra rất sáng tạo. Bạn dồn
hết tâm trí, toàn bộ sinh khí của bạn vào công việc mới này. Rồi thì, theo thời
gian, khi bạn đã quen thuộc với công việc, bạn không còn sáng tạo nữa, bạn trở
thành một cỗ máy chỉ biết lặp đi lặp lại một số thao tác nào đó. Điều này khá tự
nhiên, bạn càng thành thạo thì bạn càng máy móc.
Mọi
khám phá đều được thực hiện bởi những người không chuyên nghiệp bởi vì một người
chuyên nghiệp luôn gặp rủi ro. Nếu một điều gì đó mới mẻ xảy ra, điều gì sẽ xảy
ra với những kỹ năng cũ kỹ của họ? Họ đã được đào tạo nhiều năm và giờ đây họ
trở thành một chuyên gia. Những chuyên gia không bao giờ khám phá được bất kỳ
thứ gì bởi họ chẳng bao giờ vượt ra khỏi chuyên môn của mình. Họ ngày càng
thành thạo mặt này nhưng ngày càng trở nên cùn lụt, uể oải, trì chậm trong công
việc. Không có gì mới mẻ có thể gây hứng thú cho họ vì họ đã biết được điều gì
sẽ xảy ra, biết họ sẽ làm gì. Chẳng có gì gây ngạc nhiên cho họ trong công việc
của mình.
Bài
học ở đây là: Việc chúng ta đạt được một kỹ năng nào đó là điều tốt; nhưng sẽ
không tốt khi chúng ta cứ bám chặt lấy nó. Khi bạn có cảm giác một thứ gì đó trở
nên cũ kỹ với mình, bạn hãy thay đổi nó ngay lập tức. Bạn hãy khám phá những điều
mới mẻ, xóa bỏ ngay những thứ cũ kỹ. Bạn hãy thoát ra mọi khuôn mẫu – rũ bỏ mọi
kỹ năng cũ, trở lại là một người không chuyên như trước đây. Bạn phải có đủ
dũng khí để làm việc này, đó là cách để bạn làm cho cuộc sống của mình được
tươi đẹp hơn.
No comments...Leave one now